Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

Hoa sữa đầu mùa.


Đêm thu văng vẳng tiếng dế kêu.
Rảo bước đường xưa loáng thoáng rêu.
Hoa sữa thơm nồng mùi quen lạ.
Như cuốn ta vào bức tranh thêu.

Cấp phối bê tông.


Giới thiệu cấp phối vật liệu cho 1m3 bê tông, khi dùng xi măng PCB.30, và cốt liệu có cỡ hạt 1x2cm

Mác bê tông
Xi măng (kg)
Cát(m3)
Đá(m3)
Nước sạch(lít)
150
288,025
0,505
0,913
185
200
350,550
0,481
0,900
185
250
415,125
0,455
0,887
185

Giới thiệu cấp phối vật liệu cho 1m3 vữa, khi dùng xi măng PCB.30 và cát mịn.
Mác vữa
Xi măng (kg)
Cát(m3)
Nước sạch (lít)
50
230
1,09
210
75
320
1,06
210
Giới thiệu cấp phối vật liệu cho 1m3 vữa, bê tông khi dùng xi măng PCB.40, PC HS40 và cát mịn.
1m3
Đá dăm
Cát vàng
Xi măng PCB40
Nước sạch
Vữa xây tô mác 75

1,090 m3
247 kg
110 lít
Vữa bê tông mác 200
0,86 m3
0,483 m3
278 kg
185 lít
Vữa bê tông mác 250
0,85 m3
0,466 m3
324 kg
185 lít
Vữa bê tông mác 300
0,84 m3
0,450 m3
370 kg
185 lít
Ghi chú:
Ngoài các đặc tính giống như các xi măng mác 40 thông thường, xi măng PC HS40 ( bền sun phát ) còn có các đặc tính ưu việt sau :
-Chuyên dùng cho các công trình tiếp xúc môi trường xâm thực mạnh như nước biển, nước nhiễm phèn, nước lợ.
*Lưu ý khi sử dụng phải theo đúng hướng dẫn của nhà cung cấp.
Lưu ý quan trọng:
1. Tỷ lệ nước trong vữa bê tông hoặc vữa xây tô có ý nghĩa hết sức quan trọng, bởi vì:
  • Nếu ít nước, hồ vữa khô, khó thi công, bê tông không phát triển được hết cường độ.
  • Nếu nhiều nước, hồ vữa nhão, dễ thi công, nhưng mác bê tông sẽ lâu phát triển, tốn kém nhiều hơn.
  • Giải quyết mâu thuẫn này, người ta dùng các kỹ thuật hỗ trợ (trộn bằng máy, quay ly tâm, thêm phụ gia) để dùng một lượng nước tối thiểu, nhưng thi công lại dễ dàng.
  • Về nguyên tắc: không có một công thức cố định nào về tỷ lệ nước trong bê tông hoặc trong hồ vữa, mà nên thí nghiệm tại chỗ, vì còn phù thuộc vào các yếu tố cụ thể (lượng xi măng, độ ẩm của cát, độ hút nước của cốt liệu…).
2. Khi đã có đủ xi măng tốt và cát sạch, việc còn lại là phải đúng theo tỷ lệ, và trộn thật đều.
Kết quả được xem là đã đạt, khi lấy nhiều nắm trong một đống vữa khô vừa trộn xong và đem thí nghiệm riêng thì sẽ cho kết quả giống nhau.

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2011

Mẹ tôi.

Mẹ tôi năm nay 77 niên, người nhỏ thó, gầy guộc. Những nét khắc khổ trong cuộc đời bươn chải nuôi anh em chúng tôi được hiện lên khuôn mặt già nua, ốm yếu, càng hằn sâu hơn theo dòng thời gian tuôn chảy.

Từ khi bố tôi qua đời, tháng 11 năm 2010, mẹ tôi ốm đau luôn. Bệnh tật làm người đã héo hon nay càng héo hon hơn. Lần ốm đầu tiên trong năm nay là vào mùa hè. Khi đó người chỉ nôn mửa, và được chữa trị tại nhà, khoảng hơn một tuần thì khỏi. Lúc đó tôi đang ở xa, nghĩ người bị nhẹ nên không về mà chỉ điện thoại hàng ngày hỏi thăm qua vợ thôi.

Khoảng hai tháng sau, vợ tôi gọi điện báo người đã bị liệt tay chân bên phải sau buổi sáng thức dậy. Không còn nghi ngờ gì nữa, người đã bị bệnh tai biến mạch máu não. Chúng tôi đưa người vào bệnh viện tỉnh, một bệnh viện tư bề thế, sạch sẽ, lịch sự, dịch vụ tốt, giá cả phải chăng. Người nằm ở đấy được các bác sỹ giỏi điều trị, cùng sự chăm sóc của cô con gái, sau 12 ngày, tình trạng sức khỏe của người được hồi phục, có thể đi lại bằng đôi chân, tự xúc ăn bằng đôi tay của mình và người được xuất viện. Về nhà, vợ chồng tôi chăm sóc động viên người, mua đủ thứ, nào là thuốc bắc, sữa dành cho người già, xương hầm… cho người bồi dưỡng tăng cường sức khỏe, với một mong ước là kéo dài những ngày tháng tươi đẹp của người bên con cái. Hơn một tháng sau khi xuất viện, sức khỏe của người được cải thiện đáng kể. Thấy người có da có thịt hơn trước, chúng tôi không dấu nổi niềm vui. Nào ngờ, hôm thứ 6, ngày 16, tháng 9 vừa qua, cụ lại bị đột quỵ liệt chân tay phải khi đang nhặt rau chuẩn bị cho bữa trưa. Lúc bị biến chứng, người gục đầu vào rổ rau, miệng la hàng xóm đến giúp. Cũng may, có chị qua đường nghe tiếng kêu vào đưa người lên giường. Người được đưa đi bv sau hơn một giờ đồng hồ sự cố, nên phục hồi sức khỏe và chức năng nhanh hơn lần đầu.

Được tin vợ báo, tôi bắt xe về ngay. Khi bước chân vào bv đa khoa địa phương, mùi bv, cái mùi tôi kinh sợ nhất ập vào mũi, làm tôi xuýt nôn ọe. Nhưng điều làm tôi sợ nhất là “ lương y như hổ báo”. Có lẽ bị xã hội lên án cộng thêm mấy vụ người nhà bn giết bs, nên dịch vụ ở bv giờ đây có khá hơn. Tôi nhanh chóng đến bên giường người. Trong y phục bn, mẹ nhìn tôi cười đau đớn. Tôi ngồi xuống bên, nắn tay chân cho người, động viên, an ủi người. Người giơ bàn tay liệt lúc sáng nắm cổ tay tôi. Bàn tay của người, ngày xưa, chăm sóc, dìu dắc tôi trưởng thành, thật ấm áp, nay chỉ còn xương bọc da, lỗ chỗ vết kim tiêm…làm tôi nghẹn ngào, xúc động.


Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011

Bí ẩn về công lực vô biên của con người


“ Vũ trụ là vô hạn, sự hiểu biết của con người là có hạn”, Lê Nin, nhà triết học lỗi lạc, lãnh tụ của giai cấp công nhân Nga, đã kết luận như vậy. Quả là không sai, vì có rất nhiều hiện tượng xẩy ra trong tự nhiên, trong xã hội cho đến nay khoa học hiện đại bó tay, không giải thích nổi. Và việc chữa bệnh bằng những khả năng thần bí của con người là một minh chứng. Tôi đã đọc ở đâu đó, một nhà khí công nổi tiếng của Trung Quốc, dùng năng lượng siêu nhiên chữa bệnh cho Mao Trạch Đông, vị chủ tịch tài ba của cộng sản TQ, lúc ông bị bệnh vào cuối đời. Nhà khí công này dùng khả năng của mình tiếp thêm năng lượng cho Bác Mao, rồi lấy đờm trong phổi vị Chủ tịch ra khỏi lồng ngực mà không cần đụng chạm vào cơ thể Ngài…


Đấy là câu chuyện trước đây, còn hiệu tại ở việt Nam, đó là nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng, nổi tiếng với khả năng đặc biệt của mình là giao tiếp với người âm, tìm mồ mả…



Gần đây, tôi cùng anh đông nghiệp đã chứng kiến tận mắt người chị ruột của anh ấy. Chị khoảng 70 tuổi, khỏe mạnh, mắt sáng, dáng đi nhanh nhẹn hoạt bát, sống ở TN, làm nghề đông y. Chị đã dùng một quả dọi bạc, to bằng ngót út, dài khoảng 2cm, để phán đoán bệnh tật, những vấn đề khúc mắc mà bệnh nhân hỏi, thậm chí đoán được có hay không có độc trong thức ăn. Ví dụ: Muốn biết trong rổ rau có độc tố không, chỉ cần giơ quả dọi trên rổ rau và hỏi “trong rau có độc không?”, nếu có thì quả dọi lúc lắc, nếu không thì đứng yên. Hoặc là muốn đoán bệnh nhân bị đau đầu là do nguyên nhân gì, chỉ cần giơ quả dọi phía trên tờ giấy, đã ghi rõ các nguyên nhân theo hình vòng cung, và hỏi, quả dọi lúc lắc vào mục nào, thì mục đó là nguyên nhân. Chúng tôi bỏ ra hàng giờ chăm chú quan soát chị làm, và cũng đã nhờ chị đoán cho một số bệnh. Thực sự lúc đó, chúng tôi vẫn bán tín, bán nghi. Nhưng có một thực tế là thuốc đông dược của chị rất tốt, chữa được rất nhiều bệnh, trong đó có loại thuốc ngâm rượu, nếu đàn ông dùng thì đàn bà sẽ bị lép vế trong tình trường.



Tác giả của BLOG này viết mấy dòng để minh chứng cho những năng lực siêu nhiên của con người. Đọc giả cần cảnh giác với những siêu nhân lởm nhé!!!

Khí công cao cấp và những công năng đặc dị không phải là thứ gì thần bí siêu hình. Con người có chừng 14 tỉ tế bào đại não, thông thường mới chỉ sử dụng độ hơn một triệu tế bào, còn tuyệt đại đa số các tế bào não được tồn chứa một cách lặng lẽ, vô dụng.

Từ trước đến nay, người đời thường cho rằng, việc các “dị nhân” chữa bệnh kiểu... "bắt ma" là mê tín dị đoan. Tuy nhiên, hiện nay, khoa học đã chứng minh, những người có khả năng đặc biệt có thể chữa bệnh và thực tế là hoàn toàn khoa học và vô cùng vi diệu. Nguyên nhân sâu xa của bệnh tật có nguồn gốc từ sự hoạt động của trường năng lượng sinh học. Mỗi tế bào trên cơ thể đều có một đám mây điện từ bao quanh và các dòng hào quang tuôn chảy theo hệ thống. Khi đám mây điện từ ở khu vực nào yếu, hoạt động lộn xộn và các dòng hào quang lệch lạc, tắc nghẽn thì khu vực đó sẽ sinh ra bệnh tật. Người có khả năng đặc biệt (có thể gọi là nhà ngoại cảm), với khả năng thấu thị và nhìn thấy dòng chảy của trường năng lượng sinh học, họ sẽ biết ngay người đối diện bị bệnh gì và biết cách chữa trị phù hợp.
 

Nhà Yoga số 1 Việt Nam Nguyễn Thế Trường. 

Barbara là người ứng dụng rất thành công trong việc sử dụng khả năng ngoại cảm của mình vào việc chữa bệnh cứu người. Theo cách nhìn của bà thì bệnh tật là hậu quả của mất cân bằng năng lượng. Mất cân bằng là hậu quả của việc quên con người thật của mình. Quên con người thật của mình tạo ra những ý nghĩ và hành động dẫn đến một cách sống không lành mạnh, cuối cùng là bệnh tật. Như vậy, bệnh tật như là bài học mà ta tự rút ra được để giúp ta nhớ lại con người thực của mình.

Theo Barbara, những ngày đầu thực hành chữa bệnh bà phải nhờ sự chỉ dẫn của các hướng đạo tâm linh (một số nhà khoa học ở nước ta gọi là tiềm thức siêu phàm) về cách chữa trị. Khi khả năng phát triển ở mức “thấu thị", nghĩa là bà có thể nhìn vào thân thể con người như một máy X-quang thì bà không cần đưa hoạt động bộ não về dạng tiềm thức để tìm câu trả lời mà có thể chữa bệnh ngay được. 

Với những nhà tu thiền, hào quang chính là bản thân cuộc đời. Mỗi vầng hào quang là một cơ thể, chúng đang sống và hoạt động như thân thể chúng ta. Mỗi cơ thể hào quang tồn tại trong thực tại hữu thức mà một phần nào giống và một phần nào đó không giống như thực tại thể chất. Mỗi vầng, về một nghĩa nào đó, ở trong thế giới của chính nó, hơn nữa, những thế giới này liên kết với nhau và tồn tại chìm ngập trong cùng không gian nơi ta trải nghiệm thực tại thể chất của mình.

Nguyên nhân sâu xa của bệnh tật, xét trên quan điểm hào quang, là dòng chảy năng lượng khắp trường hào quang bị phá vỡ. Tại các điểm gây bệnh, các trường hào quang xuất hiện những "đốm màu" năng lượng ý thức bị cắt rời khỏi phần thân thể. Những tắc nghẽn này tồn tại ở tất cả các mức của hào quang. Chúng tác động lên nhau từ vầng hào quang này tới vầng hào quang khác. Ngoài ra, luân xa là những điểm nhận năng lượng vào tối đa cho nên chúng là những tiêu điểm cân bằng rất quan trọng bên trong hệ thống năng lượng. Luân xa mất cân bằng sẽ dẫn đến bệnh tật. Luân xa càng mất cân bằng thì bệnh tật càng nghiêm trọng. 

Quá trình chữa trị, đối với các nhà ngoại cảm là quá trình tái cân bằng năng lượng tại từng "cơ thể hào quang". Khi toàn bộ năng lượng tại mỗi "cơ thể hào quang" được cân bằng thì sẽ có sức khoẻ. Ý thức đã học được bài học đặc biệt này, vì vậy nó có chân lý vũ trụ.
Các nhà ngoại cảm sử dụng hai cách chữa trị, là chữa trị bên trong và chữa trị bên ngoài. Chữa trị bên trong là quá trình thiết lập cân bằng sức khoẻ bằng cách tập trung và xử lý trực tiếp các diện mạo thể chất, cảm xúc, tâm thần và tâm linh của con người. Chữa trị “bên ngoài”, giúp tái lập cân bằng tại các vầng hào quang khác nhau, bao gồm các hệ thống thân thể, bằng cách dùng năng lượng được chắt lọc từ trường năng lượng vũ trụ. Chữa trị “bên trong” là quan trọng nhất, song các phương pháp chữa trị “bên ngoài” là cần thiết để bổ sung cho quá trình này.
 
Theo Barbara, trên lý thuyết, phương pháp chữa trị bằng việc tác động vào trường năng lượng sinh học sẽ là biện pháp của tương lai. Khi đó, thuốc men và các biện pháp giải phẫu sẽ không còn cần thiết nữa. Các nhà khoa học cũng không cần phải mày mò nghiên cứu, thử nghiệm các loại thuốc trên động vật. Bởi vì, khi tri giác con người phát triển đến mức cao cấp, con người sẽ tự chữa trị bằng phương pháp thiền định. Khi trong trạng thái thiền định, con người có thể tác động lên tất cả các cơ thể hào quang. Bức xạ học sẽ là phương pháp chưng cất năng lượng chữa trị từ trường năng lượng vũ trụ, bằng cách sử dụng các máy móc để phát ra các “dải” hoặc “tần số”. 

Song song với cảm xạ học, bức xạ học truyền đi rộng rãi những năng lượng quanh trường năng lượng vũ trụ tới những bệnh nhân ở rất xa thầy thuốc. Một mẫu thử về huyết học hay một mẫu tóc lấy từ bệnh nhân thường được sử dụng làm anten. Nhà chữa trị bằng bức xạ học có thể chọn vầng hào quang nào mình sẽ thao tác lên. Và như vậy, theo lý thuyết này, trong tương lai, nền y tế sẽ tiến đến một hệ thống chữa trị toàn đồ, tức là, khi đó, "bác sĩ" sẽ sử dụng năng lượng vũ trụ, tác động cùng một lúc cho tất cả các cơ thể năng lượng và thân thể theo yêu cầu của bệnh nhân và hợp nhất các quá trình chữa trị bên trong với các quá trình chữa trị bên ngoài. Khi đó, bác sĩ chỉ việc tác động vào trường năng lượng hào quang (ý thức) của bệnh nhân, mà bệnh nhân dù ngồi ở đâu cũng được, bởi ý thức của bệnh nhân nằm trong hệ thống trường năng lượng vũ trụ, nên ý thức của bệnh nhân có thể di chuyển đến khắp nơi trên thế giới, và sẽ tìm đến bác sĩ một cách dễ dàng. Cũng xin nói thêm rằng, lý thuyết này nghe có vẻ rất xa vời, nhưng thực tế, các nhà khoa học ở Việt Nam đã âm thầm nghiên cứu phương pháp chữa bệnh từ xa từ nhiều năm nay.
 

Con người có năng lượng vô biên? 

Để độc giả hiểu thêm về khả năng chữa bệnh bằng cách tác động vào trường năng lượng sinh học của các nhà ngoại cảm, tác giả xin giới thiệu một nhân vật xuất chúng của Trung Quốc, đó là nhà khí công Nghiêm Tân.

Đối với người dân Trung Quốc, Nghiêm Tân như một huyền thoại sống. Nghiêm Tân lớn lên ở huyện Giang Dân, tỉnh Tứ Xuyên, trong một gia đình có truyền thống thượng võ, nên từ nhỏ đã yêu thích quyền cước. Hồi 4 tuổi, khi Nghiêm Tân đang nô đùa cùng với bọn trẻ trong rừng, bất ngờ gặp một người đàn ông tuổi trung niên. Với một thứ khinh công tột đỉnh, chỉ trong nháy mắt, ông đã biến mất, nhìn khắp bốn bề đều không thấy bóng hình, như đã bay lên trời cao hay biến vào lòng đất vậy. Thế rồi, chỉ trong thoáng chốc ông lại đột ngột hiện ra, đứng trước bọn trẻ đang ngơ ngác. Bé Nghiêm Tân cứ níu ông đòi dạy võ. Cuối cùng vị cao thủ võ lâm ẩn cư tu thân luyện công nơi núi rừng sâu ấy đã nhận cậu bé bốn tuổi này làm đệ tử. 

Dưới sự chỉ dẫn của sư phụ, Nghiêm Tân tĩnh tâm học khí công. Ba, bốn năm trôi qua, cậu bé cảm thấy xương cốt, thần kinh và máu thịt trong người như đã thay đổi hẳn. Dòng máu trong thân thể như sôi bỏng, hai bàn tay nóng rát. Ngày thường luyện công trong phòng, nhưng toàn thân như đã bay ra tới cánh đồng quang đãng. Khi nhắm mắt ngưng thần, trước mắt thấy nổi lên lớp ánh sáng trắng loang loáng và hiện ra hình dáng những đồ đạc bày trong phòng... Bằng phương pháp luyện công, Nghiêm Tân đã khai mở được khả năng đặc biệt (thiên nhãn thông), trông thấy trường năng lượng con người như một nhà ngoại cảm.

Năm 11 tuổi, khi nhắm mắt phát công, những vật thể trước mắt nổi rõ trong đầu với hình khối và màu sắc hoàn toàn giống và rõ như đang mở mắt nhìn. Khi công phu đã thâm hậu, nhắm mắt Nghiêm Tân đã “thấu thị” xuyên suốt cơ thể con người, thấy được cả xương cốt, dây thần kinh phát sáng và dòng máu sẫm đang tuần hoàn trong huyết quản.
 

Hoàng Thị Thiêm có khả năng thấu thị khi bịt mắt mà vẫn "nhìn" được. 

Năm 13 tuổi, Nghiêm Tân đã có khả năng phát lực chữa bệnh cho con người. Sau khi tốt nghiệp Học viện Y khoa Thành Đô, ông đã trở thành một tài năng chữa bệnh thần kỳ. Trở thành một thầy thuốc hành nghề giữa dân gian, ông làm được những kỳ tích con người khó tưởng tượng nổi, được thiên hạ tôn xưng là “Thiên phủ thần y, Hoa Đà tái thế”.

Khả năng chữa bệnh của Nghiêm Tân bằng tác động trường sinh học kỳ diệu đến mức khó tả. Ông có thể làm cho xương cốt bị gãy vụn trở lại lành lặn như thường. Một công nhân trẻ của nhà máy thép Trùng Khánh tên là Túc Bình bị tai nạn giao thông. Bệnh viện chụp X Quang, cho biết: hai xương bả vai bị gãy rời, vỡ vụn, khớp vai phải thoát vị… Trước sự chứng kiến của các bác sĩ cả Đông lẫn Tây y, Nghiêm Tân huy động cả hai tay băm, đấm, xoa, bóp mạnh mẽ trên lưng Túc Bình, khiến cả vùng sau lưng mát lạnh. 20 phút sau, Nghiêm Tân thu hồi công lực, đi thăm bệnh ở các phòng khác. Khoảng nửa giờ sau, ông quay lại nói với Túc Bình, lúc này vẫn ngoan ngoãn nằm im trên giường: “Xoay ngửa người lại”. Túc Bình lấy sức xoay mình và nằm ngửa ra một cách dễ dàng rồi ngồi dậy, xuống giường, đi đến cửa, nắm lấy khung cửa làm một mạch 30 lần động tác co tay trên xà, còn dùng một tay nhấc lên vật nặng trên 20kg.

Đối với những ca gãy xương, Nghiêm Tân thường dùng ngoại khí để trị liệu. Hình thức phát công rất đa dạng. Có lúc phát công ở sát gần, cũng có khi phát công ở cự ly xa, thậm chí cách bức tường cũng có tác dụng.
 


Dùng máy đo năng lượng sinh học trên cơ thể chị Thiêm.  


Bản đồ năng lượng trường sinh học sẽ cho biết sức khỏe, thể trạng của con người. 

Em Lưu Hiểu Dung, 14 tuổi, bị mất hẳn thính giác, do hồi nhỏ bị ngã xuống sông. Tiếng trống, tiếng pháo, tiếng sấm, tiếng nổ, em đều không nghe biết gì. Gia đình em nhờ Nghiêm Tân chữa trị. Ông lấy hai cục bông nhỏ nhét vào tai em, rồi phát công. 5 phút sau, Nghiêm Tân thu hồi công lực, nhẹ nhàng lấy hai cục bông trong tai em ra, em Dung lập tức em nghe thấy mọi loại âm thanh như người thường. 

Một số loại bệnh mà y học hiện đại bó tay như teo cơ, tật nguyền, bại liệt, Nghiêm Tân cũng chữa được. Chị Chu Quế Trân, giáo viên trường tiểu học số hai huyện Mật Văn, ngoại thành Bắc Kinh, bị phong thấp, dẫn đến đùi trái bị teo cơ, hai chân dưới gần như liệt. Các thầy thuốc Đông, Tây y nổi tiếng đều bó tay. Vào một buổi sáng, Nghiêm Tân đến nhà, vừa hỏi chuyện Quế Trân, vừa ngầm vận khí công chữa bệnh cho chị. Khi Nghiêm Tân phát công, hai vai chị như có luồng gió thổi qua, lạnh ngắt. Ông đã dùng phép “dẫn đạo khí công” để loại bỏ khí thấp trên người chị, khiến cánh tay trái ông ướt đầm đìa, còn cánh tay phải hoàn toàn khô ráo. Sau đó, chị Trân vào phòng nghỉ. Chị thấy một cảm giác như có luồng diện chạy qua toàn thân, các đốt sống cũng động đậy. Cảm giác đau lưng mất dần. Chị ngủ thiếp đi, lúc mở mắt, nhỏm dậy, lưng không thấy đau. Chị bước xuống giường vặn người, đá chân, hoạt động thoải mái. Thực ra, Nghiêm Tân đã phát công chữa bệnh cho chị qua bức tường ngăn suốt 5 giờ liền, trước sự chứng kiến của mọi người, trong khi đó chị Trân không hề biết gì.

Không những có khả năng chữa trị đủ các loại bệnh cho người mà với khả năng vận dụng khí công siêu phàm, Nghiêm Tân đã không ít lần làm rạng danh đất nước. Rất nhiều lần ông thi đấu phát công với các võ sư nước ngoài và đều giành thắng lợi. Tiêu biểu nhất là trận đấu giữa Nghiêm Tân và võ sư Sukitari (Nhật Bản). Có thể nói, đây là trận đấu giữa nền khí công của hai đất nước rất phát triển môn khí công. Sukitari và Nghiêm Tân đều là những người có công năng đặc dị thần kỳ.

Trước sự chứng kiến của các nhà khí công, các chính khách hai nước, Nghiêm Tân điều hòa dòng khí trong cơ thể và đưa cơ thể về trạng thái trấn tĩnh khác thường. Sukitari không chút nể nang, vận khí, phát công lực mạnh nhằm thẳng vào mặt Nghiêm Tân. Thế nhưng, dường như Nghiêm Tân không hề cảm nhận chút nào, vẫn thản nhiên như không.

Thấy luồng khí phủ đầu không có tác dụng, Sukitari liên tục tăng lực phát công, mồ hôi trán vã ra, nhưng Nghiêm Tân vẫn ngồi vững chãi. Thấy không ổn, Sukitari dùng khí thu công để nghị được thay đổi phương hướng phát khí từ phía lưng Nghiêm Tân, Nghiêm Tân ưng thuận ngay.

Sukitari lại lấy thế, liên hồi vận khí nhằm đúng lưng Nghiêm Tân phát công dữ dội, nhưng vẫn vô hiệu. Chính diện tấn công không thấy nhúc nhích, phát công từ phía sau lưng cũng không thấy suy chuyển, Sukitari liền đến sát Nghiêm Tân, áp bàn tay vào lưng Nghiêm Tân, vận tận lực phát khí, dùng cả cánh tay đẩy mạnh. Không ngờ, như bị va phải một hòn đá to, Sukitari mệt mỏi thở gấp, mồ hôi vã như tắm, mặt đỏ gay. Nghiêm Tân vẫn ngồi như không có việc gì xảy ra. Sukitari liền chơi đòn hiểm, vung tay điểm xuống huyệt Bắc Hội trên đỉnh đầu Nghiêm Tân. Nếu huyệt này bị cao thủ điểm trúng thì không chết tại chỗ cũng lăn ra bất tỉnh. Nhưng Nghiêm Tân vẫn vững như Thái Sơn, dường như không hề cảm thấy có gì khác thường. Lúc này, Sukitari mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, trợn tròn hai mắt, bất ngờ giơ hai tay tóm mạnh vào động mạch cổ của Nghiêm Tân. Tóm mạnh vào động mạch cổ là ngón đòn hiểm độc nhất, người bị trúng nếu không chết ngay thì cũng bị trọng thương. Nhanh như cắt, khi tay của đối phương vung tới, Nghiêm tân không né tránh, cũng không ra đòn mà quay hẳn đầu lại để cho Sukitari tóm bắt "ngon lành". Kết quả là Nghiêm Tân vẫn bình an. Còn Sukitari chân tay bủn rủn, toàn thân rã rời vì mất sạch nguyên khí. Kết quả là vị võ sư người Nhật này cầu khẩn xin được bái Nghiêm Tân làm sư phụ.
 

Người đàn ông này có thể hút khối đá nặng 45kg. Liệu có phải cơ thể anh có nguồn năng lượng rất mạnh? 

Khả năng của năng lượng trường sinh học quả thực là vô cùng bí hiểm và kỳ lạ. Các nhà khoa học ở Đại học Thanh Hoa đã tiến hành một thí nghiệm về tác động của năng lượng trường sinh học đối với các phản ứng hóa học. Trên bàn thực nghiệm bằng đá, đặt một bình thuỷ tinh thạch anh, trong chứa đầy hỗn hợp gồm khí hydro và oxit cacbon (CO). Muốn giữa hỗn hợp này có phản ứng với nhau, cần có áp suất vài chục at-mot-phe, chất xúc tác, nhiệt độ 1300C. Sau khi Nghiêm Tân phát công vào bình thủy tinh, một vị giáo sư đem bình đến đo ở máy quang phổ hồng ngoại và qua máy tính xử lý, phổ đồ hiện trên màn hình cho thấy trong bình đã xuất hiện hóa chất mới, phản ứng hóa học đã xảy ra dưới tác dụng của năng lượng trường sinh học. Kỳ lạ hơn nữa, khi người ta lặp lại thí nghiệm này, chỉ khác là Nghiêm Tân phát công từ một nơi cách phòng thí nghiệm... 7km. Kết quả, Nghiêm Tân phát công từ xa còn tốt hơn cả những lần ở gần.

Điều kỳ dị, khó lý giải nhất là Nghiêm Tân còn sử dụng năng lượng trường sinh học làm thay đổi cấu tạo phân tử tế bào. Ông đã phát công ở những khoảng cách khác nhau, vào một loạt vật chất có hiệu ứng sinh lý như nước, muối sinh lý, dung dịch glucô, khoảng cách thực nghiệm từ vài mét tới 200km. Trong không đầy một tháng, các nhà khoa học đã tiến hành 10 cuộc thí nghiệm với bảy, tám loại vật chất khác nhau. Lần thí nghiệm lớn nhất có gần 20 vị giáo sư, giảng sư, nghiên cứu sinh tham gia, huy động 7 máy phân tích cỡ lớn. Một loạt thí nghiệm đó đều đưa ra kết luận chứng tỏ năng lượng trường sinh học do nhà khí công phát ra đã làm thay đổi rõ rệt kết cấu phân tử của axit nucleic, có thể tác động tới nhiều loại phân tử vật chất tạo nên tế bào. Theo các nhà khoa học, đó cũng là một trong những nguyên nhân thần kỳ khiến năng lượng trường sinh học có khả năng chữa khỏi bệnh.

Tuy có công lực thâm hậu, thần diệu, nhưng Nghiêm Tân không phải thần tiên, không thể chữa trị được bách bệnh. Ông đã nhiều lần nói, những cao thủ có bản lĩnh tuyệt đỉnh không thiếu gì trong dân gian. Ông vẫn phải tiếp tục tầm sư học đạo, tinh luyện công lực. Đồng thời Nghiêm Tân cho rằng, khí công cao cấp và những công năng đặc dị không phải là thứ gì thần bí siêu hình. Con người có chừng 14 tỉ tế bào đại não, thông thường mới chỉ sử dụng độ hơn một triệu tế bào, còn tuyệt đại đa số các tế bào não được tồn chứa một cách lặng lẽ, vô dụng. Ông mới luyện công được mấy chục năm, cùng lắm cũng chỉ mới khai thác thêm được một phần nhỏ nữa trong sự tàng trữ khổng lồ ấy. Tập luyện thế nào chăng nữa cũng còn rất xa mới tới được đáy sâu của công phu và suốt đời cũng không tới nổi sự tận cùng của tiềm năng con người.

Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

Phượng hồng!

Mầu phượng hồng gợi nhớ thời trai trẻ.
Áo không quần rủ nhau đi bắt ve,
Ngoài bãi sông dưới ánh nắng trưa hè.
Nơi có hàng phượng đỏ tươi sắc thắm
Leo trèo chán, nhẩy xuống sông cùng tắm
Vô tư đùa dưới làn nước trong xanh.
Ôi, nhớ quá những ngày hè thanh bạch
Có phượng hồng, dòng nước mát, trẻ thơ!

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2011

Cơn mưa chiều thứ 6.

Món cá trắm hấp ăn với rau sống cuộn bánh đa nem, thêm vài xị rượu Hà Nội thật thú vị. Ăn uống xong, thấy buồn ngủ rũ rượi, tôi lăn ra giường, đánh một giấc ngon lành. Nghe ầm ầm trong cơn mơ, tôi tỉnh dậy, dụi mắt nhìn đồng hồ. Đã 14 giờ rồi, tôi vừa tìm đôi dép vừa lầm rầm “ Trời sắp mưa to”.

Đứng ngoài hiên, tôi nhìn về hướng nam, thấy trời tối mù mịt, sấm chớp ầm ầm. Ngập ngừng giây lát, tôi quay vào trong lấy chùm chìa khóa trên móc, nổ máy xe, chạy xuống khu văn phòng.

Mỉm cười chào mấy chị em môi trường đang ngồi tán gẫu ở tiền sảnh, tôi đi thẳng vào phòng làm việc, bật máy tính xem tin tức. Nghe tiếng rào rào, qua cửa ra vào, thấy những giọt mưa mát lạnh bắt đầu rơi. Khoảng vài phút sau đó, mưa to đến độ max. Nước như xối từ trên xuống hàng cây đang độ giao mùa. Những giọt nước trong vắt rớt thành dòng xối xả. Hệ thống cống rãnh được dịp chảy ồ ồ, cuốn theo những chiếc là vàng vừa lìa cành ban sáng.

“Mưa to sẽ chóng tạnh”, đã có câu châm ngôn như thế. Cơn mưa này xối xả được hơn chục phút thì tạnh. Bầu trời đã sáng lên. Chỉ còn sót lại những giọt nước tí tách từ trên mái nhà, và trên những vòm lá mỗi khi có cơn gió thoảng qua. Bỗng dưng không gian im lìm, tôi giật mình, ngó ra ngoài thấy những vườn cây xanh tươi tắn sau mưa cùng tôi đơn độc. Bừng tỉnh mới biết hôm nay, thứ 6, tuần thứ 36. Thời gian trôi nhanh thật!!!