Nắng vàng chiều thu buồn thê thảm
Một mình ta với ly rượu tiêu sầu
Nhớ về em đang ở nơi đâu
Mà gieo rắc một nỗi buồn da giết.
ở nơi đó em yêu ơi có biết?
Nhìn lá thu anh lại nhớ chiều nào!
Em ríu rít bên anh trong tiếng gió xôn xao
Và ta đã ái ân nồng thắm.
Niềm hạnh phúc chỉ một lần rồi tắt.
Đến bao giờ thắp lại phút đam mê
Nắng thu vàng trải tít tắp bờ đê
Sao không thấy bóng hình em trở lại?!
HN, 3/9/10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét