Có người con gái ngắm hoa.
Miệng duyên, môi thắm, mắt cười xinh xinh.
Trên đầu hoa nắng thủy tinh,
Xuyên qua khe lá lung linh cùng nàng.
Hoa viên bóng tỏa từng hàng,
Trăm hoa thơm ngát, tiếng chim gọi bầy.
Đứng nhìn cảnh đẹp ngất ngây.
Làm tôi chết lặng, ngẩn ngơ một mình.
Một nẻo đi về, nẻo cô đơn.
Một mình đơn chiếc bỗng buồn hơn.
Vườn xanh bóng lá chim khuyên hót.
Hương bưởi duyên thầm ngát hương đưa.
Bất chợt ngày xưa quay trở lại
Bồng bềnh xuân tóc hoa cỏ bay.